DSCF7414 by Zhang Shan, on Flickr Đôi điều về tác giả: Mình sinh ra tại một thành phố mang tên Hải Phòng, lớn lên trong một gia đình toàn địa chủ giàu lòng yêu nước, sớm giác ngộ lí tưởng cách mạng, và gia nhập Thanh Niên Cầu Vượt Đồng Chí Hội. Theo kể lại thì lúc mình vừa sinh ra đã kì lạ khác thường. Nặng gần 3kg, không đi không đứng, mà chỉ bắt người khác bế ẵm, một ngày ngủ hơn mười tiếng. Năm mình sinh ra thì trời đất có nhiều sự lạ. Giữa hè thì trời nóng, đến đông thì trời lạnh, không những thế có nhiều ngày tháng 7 lại có mưa to. Được một thời gian thì liên xô sụp đổ, nhà nước đổi tiền, mỹ bỏ cấm vận, xoá bỏ bao cấp. Thực đúng là dấu hiệu của bậc kì tài xuất thế, anh hùng xuất thiếu niên. Dân trong xóm nói hồi đó có đạo sĩ mù đi ngang qua ngõ, thấy mình chơi trước cửa, ngó vào nhà mình, phía sau nhà có khói bếp, trước nhà có cái hồ Tiên Nga, bên trái có cây hoa giấy, bên phải là cột điện xi măng, trong nhà có cái giường và một ít nhẫn làm bằng vàng, mới dừng lại phán rằng: Nhà này toạ ngay long mạch, đầu gối sơn, chân đạp thuỷ, bên tả có thanh long, hữu có bạch hổ, trong nhà có cái giường gỗ mang đầy tính Mộc, lại có khí kim toát ra từ mấy cái nhẫn, ấy là ngũ hành giao hợp, con nhà này mười tám năm sau sẽ thành người lớn. Người này mới sinh đã có quý tướng. Sau này học hành tất đỗ đạt. (Đến tối hôm ấy bố mình phát hiện mấy cái nhẫn vàng không cánh mà bay) Quả nhiên sau này mình đi học, mỗi năm mình được lên một lớp. Nhưng đó là chuyện về sau. Ở đây không nhắc tới. Mình lên 5 tuổi đã biết rủ các bạn gái trong xóm chơi trò cô dâu chú rể, 6 tuổi thì vào lớp 1, 8 tuổi đã tự biết viết tên, 9 tuổi biết cầm tay bạn gái, cầm kì thi hoạ không môn nào không thông tuệ, bước sang tuổi 12 thì mọi người trong thiên hạ không ai là không biết tiếng. Lại nổi tiếng thông minh đĩnh ngộ, thiên hạ có gì không biết đều kéo nhau đến hỏi, đều trả lời trôi chảy, mà tuyệt nhiên không đúng câu nào Năm ấy trong xóm có sự lạ, giữa trưa hè mà trời nắng gắt…. Lại còn xuất hiện một một cụ già nhưng tóc bạc trắng tìm người giải câu đố. Câu đố đó là “ con gì cằm to hơn mũi, mũi to hơn mồm, mồm to hơn mặt và mặt to hơn người”. Lúc ấy mình đang ị trong vườn, nghe thấy thế bèn trầm ngâm nghẫm ngợi, hồi lâu mới nói: “Có con Quỷ gì mà như thế”… cụ già bỗng thốt lên một câu thật lớn :”kỳ tài đây rồi, con Quỷ chính là câu trả lời chính xác”…. Sau đó cụ đi đâu mất… Lại nói lớn lên thường không thích tĩnh mịch, bèn khăn gói đi mà ngao du bốn bể, thăm thú sự đời, thấy việc gì có lợi là làm, không kiêng nể gì cả ngoại trừ việc không có lợi cho mình, quả nhiên sau mấy năm mình đã học được những môn học đã thất truyền từ lâu đó là qua cầu rút ván, ném đá dấu tay, đặc biệt là môn gắp lửa bỏ tay người -Chém gió (ST)-
- Đi bộ tuần hành vì môi trường sáng nay - Bonus bài hát vì môi trường https://video-hkg3-1.xx.fbcdn.net/v...=a231d97abdb4a4a41b08d444d9fb817b&oe=57264378
Chú trọng nội dung chứ có phải phong cảnh hay chân dung đâu mà quan trọng bố cục. Kiểu ảnh phóng sự ấy. Có thêm chú côn an cho nó mâu thuẫn